Thức Tỉnh Cùng Giọt Nước Xanh

Thức Tỉnh Cùng Giọt Nước Xanh

Hôm kia bạn đến tặng tôi,
Một chai nho nhỏ, một lời thân quen.
“Cậu ơi, thử một lần xem,
Nước rửa chén mới, êm đềm lắm nha!”

 

Tôi cười, lắc nhẹ đầu ra,
“Miễn là sạch bát, khác là mấy đâu?
Tốn công đổi thói quen lâu,
Chỉ cần hết nhờn, sạch dầu là xong!”

 

Nhưng rồi một bữa vô tình,
Tôi mang ra rửa, giật mình lạ thay!
Bọt trôi mát dịu bàn tay,
Chén đĩa sạch bóng chẳng cay da mình.

 

Tôi xoa nhẹ, thấy thật xinh,
Làn da không rít, không khô như thường.
Chẳng còn cái cảm giác vương,
Bọt kia tan hết, nước trong vô cùng.

 

Tôi ngồi nghĩ ngợi mông lung,
Bao năm hóa chất đã dùng những đâu?
Trôi theo con nước, về đâu?
Ngấm vào đất mẹ, thấm sâu lòng người.

 

Từ hôm ấy, mỗi một ngày,
Tôi tìm hiểu kỹ những điều quanh ta.
Mới hay bao thứ người ta,
Đã từng sử dụng, thật là xót xa.

 

Tôi liền kể mẹ, kể cha,
Kể bao bè bạn, kể ra chân thành.
Nhưng ai cũng chỉ cười nhanh,
“Bát đũa rửa sạch, cần xanh làm gì?”

 

Rồi khi thử, mới ngỡ ngàng,
Tay không nhờn rít, dịu dàng hơn xưa.
Bọt trôi nhanh, chẳng lưa thưa,
Chén đĩa sáng bóng, chẳng thừa hương dai.

 

Từ đây tôi đổi mỗi ngày,
Sống xanh từng chút, dễ thay biết bao.
Bớt dùng nhựa, sống thanh cao,
Chọn điều thiện với đất màu quê hương.

 

Bạn ơi, thử một lần thương,
Dành cho thiên nhiên chút nhường hôm nay.
Thói quen nhỏ, đổi bàn tay,
Lại thành thay đổi cho ngày mai xanh! 💚🌿

Đang xem: Thức Tỉnh Cùng Giọt Nước Xanh

Viết bình luận

This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.
Bình luận của bạn sẽ được duyệt trước khi đăng lên
0 sản phẩm
0₫
Xem chi tiết
Giỏ Hàng